- Đường quang không đi lại đi vào bụi rậm… Thời buổi bây giờ lại đẩy con vào con đường thợ thuyền, lao động tay chân. Trong khi, cánh cửa vào đại học sáng choang thế kia… mà nó học đâu có kém. Bà chủ quan đỡ lời: - Mỗi cây, mỗi hoa chứ bác. Nó đi học nghề cũng là cách hay chứ bây giờ sinh viên tốt nghiệp đại học đi bán hàng đa cấp đầy… Đấy… 2 con bé đang phát bóng bay ở đại lý điện thoại kia kìa… bằng giỏi đấy… Vẫn không khác những lần trước, ông Miễn chém tay phần phật, khẳng định như đinh đóng cột trước bà chủ quán và các ông bạn cùng phố: - Gì thì gì cũng phải đại học. Đấy, trộm vía 2 đứa con của ông thực ra chỉ học mức trên khá một chút nhưng sau 2 lần "thi đấu” cũng đã vào được đại học. Mà lại là trường đại học ở Hà Nội nữa chứ. Bởi theo ông: Dù phải thi bao lần ông cũng "đầu tư” chứ nhất quyết không cho con học các trường đại học ở các tỉnh miền núi phía Bắc. Trường gì không cần biết, ngành có phù hợp hay không cũng chưa bàn… nhưng phải ở Hà Nội. Thế mới văn minh… mới nên người. Chỉ hơi áy náy là 2 đứa con ông Miên dù theo đuổi tấm bằng cử nhân nhưng chẳng thấy yêu hay hứng thú gì cả. Thậm chí thằng anh hết năm thứ nhất, định rẽ ngang sang học nghề đông y (gia truyền của dòng họ) nhưng ông vẫn lạnh lùng tuyên bố: - Phải có tấm bằng đại học. Khó khăn mấy, bố cũng đầu tư… Chúng mày phải có chí tiến thủ. Chứ đi làm máy cái nghề "vớ vẩn” là không được. Cho nên, câu chuyện con nhà chú X. đi học nghề, khiến ông "thất vọng” vì thấy… tương lai mù mịt!? Chả thế mà hôm gặp chú X. ở đầu ngõ, ông Miên nói "mát”: Kiểu này, tôi và chú phải góp vốn mở đại lý mua bán ô tô. Sau này còn "đón” cháu nó về làm… Thời gian thế mà cũng nhanh. Vèo cái đã gần 3 năm. Mái tóc bà bán nước chè chưa kịp chuyển sang muối tiêu mà đám thanh niên, sinh viên của khu mọi chuyện gần như an bài. Cháu A. nhà chú X.… chỉ học nghề đã có công việc khá ổn tại một sa-lông ô tô cách nhà 5 km, thu nhập ban đầu cũng tầm 5-6 triệu đồng/tháng mà làm không hết việc. Nghe nói tháng sau cưới vợ. Còn 2 con nhà ông Miễn, sau khi cầm tấm bằng cử nhân, chạy ngược, chạy xuôi vậy mà chưa đứng số. ông Miễn vẫn quyết một mục tiêu: Phải vào "anh” Nhà nước mới sang, mới xứng tầm. Chứ làm "linh tinh” bên ngoài… kém mã lắm. Khi được hỏi: Thế hiện nay, 2 cháu đang làm gì để chờ vào "anh Nhà nước”? Bác cười đánh trống lảng: Đang tiếp tục… dự án. Chờ ông đi khuất, bà chủ quán có lời: - ôi giờ, thằng lớn đang đi chặt luồng thuê ở huyện C. Còn thằng thứ 2 đang làm "Sip-pơ” hàng quần áo. Thế à, sao lúc nhìn mắt ông Miễn vẫn thấy lấp lánh những tia hy vọng thật mạnh mẽ…
Bùi Huy |
Nơi góc sân phía trước nhà tôi là cây lộc vừng đang độ ra hoa. Cách đây mười mùa hoa, tôi đã đưa nó từ một nhà bà con trong xóm về trồng, thay cho cây lộc vừng mà tôi đã bán đi cùng với ngôi nhà sàn.