(HBĐT) - Sáng nay, nắng thu rực rỡ! 6h, một vài tia nắng xiên qua vòm cây báo hiệu một ngày nắng. Những ngày nắng cuối cùng của mùa thu để bắt đầu một mùa đông. Ai cũng nói đây là thời điểm đẹp nhất để ra ngoài, du lịch, trải nghiệm cuộc sống.


 Ngồi trong nhà, nhìn qua cửa sổ, lòng tự nghĩ đã lâu lắm rồi không được đi đâu, không được trải nghiệm cũng chẳng thăm thú gì. Nhớ cái cảm giác phóng xe trên đường, gió lùa tung bay mái tóc, nghêu ngao hát theo những bài ca được tải sẵn trong chiếc điện thoại sony ericsion - dòng điện thoại nghe nhạc đỉnh nhất của những năm 1990.
Nắng vàng nhạt, có khi là hơi gắt, nhưng chỉ thấy mát trên mặt và ấm trong lòng. Khi người ta trẻ, người ta thấy cuộc sống thực sự là một màu hồng, hoặc ít ra cũng lấp lánh như ánh nắng soi xuống mặt hồ. Lại nhớ những ngày một ba lô, một chiếc áo gió trùm đầu, lang thang trên những nẻo đường vùng cao, một vạt lau rừng, một dòng suối róc rách cũng đủ xao xuyến cả quãng đường dài. Cũng có lúc phải lòng một đám mây lơ lửng trên nền trời cao xanh vời vợi. Ai bảo trời thu tháng 10 đẹp nhất trong năm cơ chứ?! Cũng có khi diện một chiếc váy xòe, khoác thêm chiếc áo len mỏng, đi đôi bốt cao cổ, tìm về một bờ hồ lộng gió. Thế là hai tay đút túi áo, thảnh thơi hướng về mặt trời, tắm mình trong sương sớm mùa thu, thỉnh thoảng nheo mắt, giật mình bởi ánh nắng phản chiếu dưới mặt hồ lăn tăn gió vờn.  
Những người trẻ nhìn mùa thu để mơ mộng, với người đã ở bên kia sườn dốc, nhìn mùa thu như thấy cả lòng mình. Dường như là một chút thoảng buồn vì bước thời gian sao vội vã đi nhanh. Đời người dường như chưa cảm hết những hỉ nộ, ái ố đã vội qua để lao xao gọi nhau sống chậm. Nhưng chẳng vì thế mà hoang mang, mà buồn nản. Bởi ngoài kia, dẫu không muốn thì mùa vẫn ghé qua thật đẹp. Mở một bản nhạc yêu thích, hít hà hương cà phê, đọc một cuốn sách hay, gặp gỡ những người bạn. Chọn một không gian để có thể vừa sưởi nắng thu vừa cảm nhận được mùi cỏ, mùi cây đang dồn mình chắt chiu nhựa sống trước khi những giọt sương mai buốt giá của mùa đông phủ xuống. Xuân, hạ, thu, đông là quy luật tất yếu của cuộc sống này. Cũng như đời người, mỗi khoảng thời gian, mỗi khúc quanh đều có những dấu ấn riêng của nó. Và những điều ấy, theo quy luật lại trở thành động lực, thành sức mạnh giúp con người ta vững tin bước tiếp...
Và hôm nay, nắng thu rực rỡ! 
 
           Tản văn của Phương Linh

Các tin khác


Heo may ký ức

(HBĐT) - Ngay khi cậu út nhận giấy báo vào đại học, ông Dũng như thấy mình trẻ lại. Ôi sao mà háo hức, phấn khích. Mừng cho con sắp bước vào một môi trường học hành chuyên nghiệp, hướng tới tương lai rộng mở, vừa rưng rưng xúc động khi sắp được trở lại chốn xưa. Cũng gần 10 năm rồi chưa quay về. Về đây là gặp lại "lối xưa xe ngựa hồn thu thảo…”, là về với tuổi trẻ, với gió mùa thu hanh hao năm nào. Ông nói với bà: "Chuyến này, bà về cùng tôi. Tôi sẽ chỉ cho bà thấy chỗ tôi học tập ngày xưa. Bà muốn biết gì thêm, tôi kể chi tiết cho. Kỷ niệm, bạn bè…”. Bà cười nhẹ nhàng: Cứ lo nhập học cho con xong đã. Ông lại cứ lo chuyện cũ, người xưa?

Khúc giao mùa

  Truyện ngắn của Bùi Huy

Tháng Tám và mùa Thu

(HBĐT) - Thời gian đã lùi xa, nhưng thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám năm 1945 đã mở ra bước ngoặt lớn của cách mạng, đưa dân tộc Việt Nam bước sang kỷ nguyên mới - kỷ nguyên độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội. Cũng vì thế, tháng Tám và mùa Thu luôn đem lại cho lòng người những xúc cảm kỳ diệu. Không khí phấn chấn, chộn rộn mọi miền quê bởi cờ hoa, biểu ngữ chào mừng, cùng tiếng hát, tiếng cười của cuộc sống hòa bình, hạnh phúc… Nhưng tháng Tám và mùa Thu năm nay cũng có những điều thật đặc biệt hơn những năm trước…

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục