(HBĐT)- Khi dịch Covid-19 chưa bùng phát, năm nào cũng vậy, cứ vào độ thu tháng 10, lại có dịp trở lại với Hà Nội. Không hẳn với lời hẹn với nhóm bạn thời sinh viên năm nào, giờ đang sinh sống, làm việc tại Hà Thành, mà còn có những thôi thúc tự thân trong lòng. Vì mùa thu Hà Nội đã luôn như là một vùng ký ức đẹp, thân thương, gần gũi...

Một tuổi hoa niên nào, cũng vào mùa thu được đến thăm Hà Nội. Lần đầu đến Hồ Gươm gặp làn nước thu xanh biếc mà lòng thêm da diết cùng câu hát: "Em nghe chăng, trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình/ Hà Nội mùa thu/ Ôi sao xuyến trong lòng ta...” được thấy nữ ca sĩ nổi tiếng thời đó; xinh đẹp duyên dáng, với vẻ đẹp thiếu nữ Hà Nội đang vấn vít tócgió tóc bên cầu Thê Húc để Đài truyền hình quay bộ phim ca nhạc về thu Hà Nội. Ngồi bên hồ ngắm làn sóng lăn tăn màu ngọc bích, ngắm Tháp Rùa cũ kỹ cùng tháng năm, thấy yên tĩnh lạ lùng, dù gió thu đang lao xao thổi đâu đây. Làm sao quên que kem Tràng Tiền mát lịm tuổi thơ, hàng lộc vừng, hàng liễu rủ, cùng lá vàng rơi dọc lối vào thư viện quốc gia ở phố Tràng Thi... cứ đi mãi, đi mãi vào ký ức, để từ đó đã khơi lên những ước ao, những khát vọng được trở lại... Cũng mùa thu nào, mình như một lữ khách lạc bước trên đường Thanh Niên, Hồ Tây, hồ Trúc Bạch để cảm nhận nét thu đang run rẩy trên từng con sóng biếc. Hình như đã có một chút dịu nhẹ của heo may mà sao lá sấu vàng trên đường Phan Đình Phùng lại đã trải thảm vàng, thêm nhẹ mỗi bước chân người bán hoa rong, hàng cốm dạo và các nữ sinh dạo gót. Cầu Long Biên, đê sông Hồng... gió thu hào phóng an ủi, vỗ về bao tâm hồn thi sĩ, nhạc sĩ để họ cất lên những giai điệu, ca từ sâu lắng: "Một ngày mùa thu theo cha qua sông/ Để lại dòng sông đầy gió, đầy gió..”. Sông Hồng - dòng sông mùa thu đã đi vào bao tác phẩm của các nhạc sĩ, nay còn đón ai ra hóng gió ngày thu sang? Hay đi trên con đường Quang Trung, Nguyễn Du ngào ngạt hương hoa sữa, như an ủi, vỗ về những mối tình dang dở đang chớm vào thu... Cũng đã bao lần cùng bạn bè ngồi uống trà chén bên quán nước dưới gốc cây hoa sữa cổ thụ, để cảm nhận, lắng nghe nhịp thời gian, nhịp sống của Hà Nội, vậy mà mỗi lần một cách cảm nhận khác. Và cũng chưa thể nắm bắt, cảm nhận hết thần thái, nét đẹp của mùa thu. Hà Nội vào thu nhẹ và thanh tịnh như bước chân người thiếu nữ vào đời. Đẹp và thanh khiết là vậy, mà không thể mang theo mỗi lần chia xa...

Cũng là mùa thu... tháng 10, vào dịp kỷ niệm Ngày giải phóng Thủ đô, đi trên con đường phố cổ, hay qua các cửa ô, gặp rừng cờ đỏ bay trên những ô của sổ đã nhuốm màu rêu phong, cùng ánh mắt hân hoan chào đón của bao người. Đoàn quân nào đã từng vượt sông Hồng đêm đông 1946, nay như đã trở về hiện hữu trong nắng ấm tháng 10 Hà Nội. Chợt nhớ, thời sinh viên, có lần cả trường đi cắm trại, dạ hội trong công viên Lê nin (tên công viên hồi đó) chào mừng ngày giải phóng Thủ đô. Những bài hát do sinh viên các trường đại học ở Hà Nội cất lên, khiến đêm Hà Nội như ngừng trôi và thu đến nhanh hơn trên từng con phố, hàng cây. Vẫn nhớ ca sĩ sinh viên của trường hồi đó, ca sĩ MC vẫn tha thướt với bài hát tủ "Hà Nội mùa thu” khiến bao người không sinh ra ở nơi đây, thấy thêm yêu mùa thu Hà Nội và coi đó như một phần của tâm hồn mình. Mỗi sự kiện, mỗi kỷ niệm đã qua luôn gắn bó với mùa thu Hà Nội. Đó không chỉ là tình cảm nhất thời, nông nổi, mà sâu lắng, ân tình suốt mấy chục năm qua. Như một lữ khách đi qua miền đất Hà Thành, vô tình vẻ đẹp mùa thu Hà Nội đã hút hồn để rồi mỗi mùa thu sang, lại thổn thức, hoài nhớ về… 


Bùi Huy

Các tin khác


Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Lối về mùa xuân

Mùa đúng hẹn, thềm rải nắng đón nàng xuân về trong ban mai trong veo, tiết trời ấm áp chan hòa, vạn vật rộn ràng chào đón. Hơn từng ấy đời người, ta đã trải qua không biết bao nhiêu mùa xuân, ấy vậy mà cứ mỗi lần Xuân đến lòng lại bâng khuâng, xao xuyến.

Vì ta tin nhau

Hoài thuộc vào loại xinh gái nhất cơ quan theo như sự bình chọn của gần 30 chị em. Nhưng trớ trêu thay, cô lại phải qua "một lần đò” đầy đau khổ với người chồng vũ phu, bội bạc. Gần 40 tuổi, Hoài bắt đầu lại tất cả bằng chính đôi chân của mình. Không còn nhà lầu, xe hơi, sáng sáng cô đi làm bằng xe máy, mặc những bộ váy giản dị, dùng mỹ phẩm bình thường nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục