(HBĐT)- Khi dịch Covid-19 chưa bùng phát, năm nào cũng vậy, cứ vào độ thu tháng 10, lại có dịp trở lại với Hà Nội. Không hẳn với lời hẹn với nhóm bạn thời sinh viên năm nào, giờ đang sinh sống, làm việc tại Hà Thành, mà còn có những thôi thúc tự thân trong lòng. Vì mùa thu Hà Nội đã luôn như là một vùng ký ức đẹp, thân thương, gần gũi...
Một tuổi hoa niên nào, cũng vào mùa thu được đến thăm Hà
Nội. Lần đầu đến Hồ Gươm gặp làn nước thu xanh biếc mà lòng thêm da diết cùng
câu hát: "Em nghe chăng, trong lắng sâu nơi hồng trái tim mình/ Hà Nội mùa
thu/ Ôi sao xuyến trong lòng ta...” được thấy nữ ca sĩ nổi tiếng thời đó; xinh đẹp duyên dáng, với vẻ đẹp thiếu nữ Hà Nội đang vấn vít tócgió tóc bên
cầu Thê Húc để Đài truyền hình quay bộ phim ca nhạc về thu Hà Nội. Ngồi bên hồ ngắm làn sóng lăn tăn màu ngọc bích, ngắm
Tháp Rùa cũ kỹ cùng tháng năm, thấy yên tĩnh lạ lùng, dù gió thu đang lao xao
thổi đâu đây. Làm sao quên que kem Tràng Tiền mát lịm tuổi thơ, hàng lộc vừng, hàng liễu
rủ, cùng lá vàng rơi dọc lối vào thư viện quốc gia ở phố Tràng Thi... cứ đi
mãi, đi mãi vào ký ức, để từ đó đã khơi lên những ước ao, những khát vọng được
trở lại... Cũng mùa thu nào, mình như một lữ khách lạc bước trên đường Thanh
Niên, Hồ Tây, hồ Trúc Bạch để cảm nhận nét thu đang run rẩy trên từng con sóng
biếc. Hình như đã có một chút dịu nhẹ của heo may mà sao lá sấu vàng trên đường
Phan Đình Phùng lại đã trải thảm vàng, thêm nhẹ mỗi bước chân người bán hoa rong, hàng cốm dạo và các nữ sinh dạo
gót. Cầu
Long Biên, đê sông Hồng... gió thu hào phóng an ủi, vỗ về bao tâm hồn thi sĩ,
nhạc sĩ để họ cất lên những giai điệu, ca từ sâu lắng: "Một ngày mùa thu
theo cha qua sông/ Để lại dòng sông đầy gió, đầy gió..”. Sông Hồng - dòng sông mùa thu đã đi vào bao tác phẩm
của các nhạc sĩ, nay còn đón ai ra hóng gió ngày thu sang? Hay đi trên con đường Quang
Trung, Nguyễn Du ngào ngạt hương hoa sữa, như an ủi, vỗ về những mối tình dang
dở đang chớm vào thu... Cũng đã bao lần cùng bạn bè ngồi uống trà chén bên quán
nước dưới gốc cây hoa sữa cổ thụ, để cảm nhận, lắng nghe nhịp thời gian, nhịp
sống của Hà Nội, vậy mà mỗi lần một cách cảm nhận khác. Và cũng chưa thể nắm bắt, cảm nhận hết thần thái, nét
đẹp của mùa thu. Hà Nội vào thu nhẹ và thanh tịnh như bước chân người thiếu nữ vào đời. Đẹp
và thanh khiết là vậy, mà không thể mang theo mỗi lần chia xa...
Cũng là mùa thu... tháng 10, vào dịp kỷ niệm Ngày giải phóng Thủ đô, đi
trên con đường phố cổ, hay qua các cửa ô, gặp rừng cờ đỏ bay trên những ô của sổ
đã nhuốm màu rêu phong, cùng ánh mắt hân hoan chào đón của bao người. Đoàn quân
nào đã từng vượt sông Hồng đêm đông 1946, nay như đã trở về hiện
hữu trong nắng ấm tháng 10 Hà Nội. Chợt
nhớ, thời sinh viên, có lần cả trường đi cắm trại, dạ hội trong công viên Lê
nin (tên công viên hồi đó) chào mừng ngày giải phóng Thủ đô. Những bài hát do
sinh viên các trường đại học ở Hà Nội cất lên, khiến đêm Hà Nội như ngừng trôi
và thu đến nhanh hơn trên từng con phố, hàng cây. Vẫn nhớ ca sĩ sinh viên của
trường hồi đó, ca sĩ MC vẫn tha thướt với bài hát tủ "Hà Nội mùa thu” khiến bao
người không sinh ra ở nơi đây, thấy thêm yêu mùa thu Hà Nội và coi đó như một
phần của tâm hồn mình. Mỗi sự kiện, mỗi kỷ niệm đã qua luôn gắn bó với mùa thu
Hà Nội. Đó không chỉ là tình cảm nhất thời, nông nổi, mà sâu lắng, ân tình suốt
mấy chục năm qua. Như một lữ khách đi qua miền đất Hà Thành, vô tình vẻ
đẹp mùa thu Hà Nội đã hút hồn để rồi mỗi mùa thu sang, lại thổn thức, hoài
nhớ về…
Bùi Huy
Đêm đã tàn canh mà Thu không thể nào chợp mắt. Hết lăn qua, lăn lại, bóp, nắn hai cánh tay mỏi nhừ, mát xa mắt, bấm huyệt thái dương rồi lại đếm số từ một đến một trăm tới cả 5 lần vẫn không thể chìm vào giấc ngủ. Chẳng là tâm can Thu đang bị giằng xé bởi hai luồng cảm xúc: Một bên là sự thôi thúc của tình yêu, một bên là tiếng gọi của tình mẫu tử.
(HBĐT) - Hoàn thành xong bài thể dục dưỡng sinh, ăn sáng, ông Bình vừa giở tờ báo để cập nhật thông tin thì nhà có khách. Là ông Đông, tổ trưởng tổ dân phố:
(HBĐT) - Tiếng đứa con gái của anh vang lên bên tai như một sự đánh thức về một điều gì đó tưởng như quá xa vời: "Trung thu năm nay… mà chẳng thấy bố ỏ ê gì. Con cứ chờ mãi, chờ mãi dài cổ ra”. Tiếng bà nội vọng từ ngoài vườn: "Thì mẹ cháu chẳng đã mua bánh, hoa quả về rồi đó thôi. Em con đã có đèn ông sao còn gì”. Vẫn tiếng đứa con gái nhõng nhẽo, kéo dài giọng: "Bố phải có quà riêng chứ. Gì thì gì con năm nay đã được chọn vào lớp chọn "xịn” của trường. Thành tích đó thưởng dịp Trung thu là đúng rồi”.
(HBĐT) - Trong nhịp thời gian từ hạ sang thu, giao cảm giữa con người với thiên nhiên thì thu là mùa của yêu thương, mùa để lại trong lòng người những kỷ niệm đẹp. Mùa thu đã bắt đầu trái ngọt/Và bắt đầu nở rộ những vườn hoa.(Tố Hữu)
(HBĐT) - Hồi mới chớm thu, gió thổi vờn nhẹ hơn trên những tầng lá biếc khu vườn bên đồi. Nhưng mấy đêm nay, gió cứ ào ạt thổi mãi không thôi. Tàu lá chuối khô sau nhà cứ ràn rạt âm thanh, rồi những bẹ cau không cầm cự nổi rơi bay chấp chới. Lũ trẻ nhà bên sang xin để lấy làm đồ kéo nhau trên đường. Trước thì chả cho đâu, còn làm quạt, làm mo nắm cơm đi nương, đi rừng. Giờ không ai dùng, đi đâu cũng có cạp lồng rồi. Nước uống cũng chẳng dùng ống bương đựng như xưa, chai nhựa nước khoáng đầy ngoài đại lý. Bọn trẻ bây giờ sướng thật, cái gì cũng tiện dụng.