(HBĐT) - Tháng 5, không gian tràn ngập ánh sáng, ngay từ sáng tinh mơ, nắng đã rực rỡ vàng, lấp lánh bên hiên. Không chỉ nơi tôi ở, bên bạn cũng đang có tiếng ve râm ran, có phượng vĩ nở đỏ trên lối về. Hè về, đâu đâu cũng thấy màu đỏ rực rỡ của hoa phượng, hoa rực rỡ, mạnh mẽ và lạc quan hiếm thấy.
Loài hoa đặc biệt và gần gũi với bất cứ ai trên mảnh đất Việt
Mùa thi đã đến, trong cái nắng oi nồng, trong vất vả mùa thi, học trò bao thế hệ vẫn trao nhau tình cảm trong sáng những dòng lưu bút, lời lẽ chân thành mà ngày thường vẫn ngại ngùng chưa dám trao nhau, trong những dòng lưu bút ấy có cánh phượng nép bên những hành chữ nghiêng nghiêng.
Mùa thi đến, cùng với hy vọng cũng còn có bao khó khăn, cực nhọc, trong tiếng cười hồn nhiên của tuổi học trò cũng xen lẫn những giọt nước mắt ngày chia tay. Có cuộc xum họp nào mà không có chia tay, có cuộc chia ly nào mà không vương nỗi buồn nhung nhớ. Chia tay bạn bè, giã từ thời cắp sách là bước qua quãng đời hồn nhiên, tuổi thần tiên đẹp nhất của đời người. Bài học cuối cùng, lời thầy giảng như còn vang vọng đâu đây. Mới đó mà đã mười mấy năm tôi giã từ mái trường. Thầy giáo già ngày xưa đã đi xa. Tôi trở về trên con đường tới trường cháy ngời phượng vĩ, những kỷ niệm mênh mang lại ùa về. Trong ngày hội ngộ, bạn bè xưa trên mái tóc xanh ngày nào nay đã bắt đầu chớm bạc. Ngôi trường cũ xây thêm nhiều phòng học rộng rãi, khang trang hơn. Những hàng phượng mới trồng cũng vươn mình trong nắng. Gặp nhau, dưới màu hoa phượng, trái tim ai cũng dường như trẻ lại. Nhìn sắc đỏ vô tư đang cháy lên như tuổi trẻ với khát vọng, niềm tin về tương lai tươi sáng nhưng cũng đầy thách thức. Mùa phượng vĩ lại về như đã hẹn. Lớp lớp học trò mới lại chia tay mái trường bước vào mùa thi để bắt đầu một hành trình mới đầy hăm hở. Lòng tôi chợt bâng khuâng với ký ức thanh xuân của mình.
Tản văn của Vũ Lệ Hương
(Trung tâm GDTX Tứ Kỳ, huyện Tứ Kỳ - Hải Dương)
(HBĐT) - Tháng tư, cái nắng đầu mùa đã rải vàng khắp đường làng, ngõ xóm, ông Trung tuổi ngoài 60, lật từng trang nhật ký của một thời khói lửa, chiến trường.
(HBĐT) - Khi còn là sếp ở một cơ quan, người được ông Vạn ưu ái nhất là trưởng phòng hành chính Hoạt bởi ông ta là người khéo léo, hoạt bát, biết chiều ý sếp, lo cho sếp việc mua sắm bàn ghế, giường tủ mới cho phòng làm việc, lo xe cộ thăm viếng bạn bè, bà con hoặc cho vợ đi lễ chùa.
(HBĐT) - Bệnh viện huyện nằm bên ruộng lúa. Hàng bánh xèo, quán bún cá, quán nem nướng, cà phê... đều nhìn ra ruộng lúa. Hầu hết những con đường lớn nhỏ đều chạy xuyên giữa cánh đồng.
(HBĐT) - Tháng ba, Tháng thanh niên, các đoàn màu áo xanh tình nguyện từ các trường học, đơn vị, cơ quan tỏa về các địa phương. Trên ngực màu áo xanh lấp lánh chiếc huy hiệu Đoàn, có một số đội mũ tai bèo tự hào với chiếc mũ của các anh giải phóng quân năm xưa của thời đánh Mỹ. Màu áo xanh tình nguyện đi đến đâu là ở đó rộn ràng tiếng hát, họ trồng cây phủ xanh đồi trọc, đến thăm hỏi gia đình chính sách.
(HBĐT) - Tứ được các bà và mấy chị bán hàng đều quý mến bởi cái nết nhanh nhẹn lại dễ bảo, từ hướng dẫn cho khách chỗ mua, nơi bán hàng, vệ sinh chợ…, việc gì Tứ cũng săng sái. Từ bữa chiều chuyển giúp mế My mấy bó củi vào nhà và sau lần nhờ Uyên vá giúp cái áo, Tứ mới biết Uyên bị khuyết tật, hàng ngày đi lại bằng xe lăn thật khó khăn. Uyên cũng đã 18 tuổi, nhà chỉ có hai mẹ con, cô là thợ may và cũng là chủ hiệu. Rồi là Tứ lại rẽ vào hiệu may, anh thường mua giúp cuộn chỉ, mớ rau, đôi khi mua cho Uyên mấy thứ hoa quả và ngồi xem Uyên may. Gần đây, Tứ năng vào thư viện mượn giúp Uyên sách và Tứ như vui lây khi những cuốn sách mang lại niềm vui cho em. Trong hiệu, Uyên vẫn dành chiếc ghế nhỏ bên bàn máy cho anh ngồi, vừa làm, cô vừa cùng anh chuyện trò thật vui vẻ. Uyên đã sớm nhận ra Tứ có giọng nói trầm ấm. Không biết anh đã là khách quen từ khi nào chẳng ai còn nhớ rõ.
(HBĐT) - Đang học trường PT DTNT tỉnh, Páo được nghỉ sớm để về đón Tết của người Mông trên vùng cao. Páo hăm hở, sáng sớm khoác túi ra bắt xe, Páo mừng lắm. Anh thanh niên Mông năm nay bước sang tuổi 17, đang học lớp 10, có dáng người mập, bước đi chắc nịch, mắt sáng nhưng có biệt tài thổi khèn và múa giỏi. Mỗi lần có sinh hoạt văn nghệ, tiết mục của Páo được bạn bè nhiệt liệt khen ngợi.