(HBĐT) - Biết chi đoàn thanh niên cơ quan chị Phương sắp đi làm công tác thiện nguyện ở một xã vùng sâu, vùng xa còn nghèo, khó khăn. Em Hà theo dõi thấy chị Phương chuẩn bị ba lô, đôi giày thể thao và tranh thủ đem phơi lại máy bộ quần áo đã cũ nhưng còn lành lặn, sạch sẽ gấp lại cẩn thận bỏ vào chiếc túi, buộc kỹ.

Hà thấy chị Phương làm nói với chị:

- Chị Phương ơi! Hôm nào chị đi cho em góp phần với nhé.

Chị Phương vui vẻ, nhìn em:

- Nhất trí nhưng em có gì mà góp.

Phương cười rồi nhỏ nhẹ:

- Em bí mật để chị bất ngờ.

Hôm sau đi học về, Hà bá vào vai mẹ to nhỏ những gì nhưng khi nói xong, mặt mũi nó hớn hở, rạng rỡ  hẳn lên.

Hà vào phòng học, đóng kín cửa, lấy bộ sách giáo khoa lớp 9 năm ngoái vừa học buộc lại, gấp vuốt cẩn thận chiếc áo ấm vẫn còn thơm mùi băng phiến và không quên viết nắn nót vào một mảnh giấy nhỏ mấy dòng: “Đây là chiếc áo mình đã mặc, bạn sẽ ấm hơn vì hơi ấm của hai người” và bớt số tiền mừng tuổi Tết vừa qua kèm theo một trăm nghìn đồng gọi là quà mọn của người bạn chưa quen bỏ vào chiếc túi nhỏ trên ngực.

Hà làm xong vui lắm, bí mật gửi chị Phương đưa đến vùng sâu, vùng xa. Hà nghĩ ở một nơi xa nào đó có một bạn gái mỗi lần trở rét, khoác chiếc áo đến trường sẽ thấy hơi ấm từ tấm lòng sẻ chia của người bạn gái không hề biết mặt nhưng chẳng thể nào quên.

Hôm chị Phương ba lô lên đường theo chi đoàn thanh niên cơ quan đi làm thiện nguyện, lòng Hà thấy lâng lâng một niềm vui khó tả.

 

 

 

                                                          Văn Song (TTV)

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Nông dân khu 8, thị trấn Cao Phong (Cao Phong)  thu hoạch cam chín muộn.

Vị đắng rau rừng

(HBĐT) - Trong cuộc sống ai cũng thích ngọt ngào, chẳng mấy ai muốn đắng cay, chua chát. Người xưa có câu Đẹp vàng son, ngon mật mỡ. Trong dân gian các món ngon thường là các món có vị ngọt ngào, béo bùi thế mà người quê tôi có khẩu vị ẩm thực rất độc đáo, đó là các loại rau, quả đắng. Vị đắng trở nên quen thuộc, tự nhiên tới mức trở thành món ngon, thậm chí là quý hiếm khi mà núi đồi dần mất đi hệ thực vật phong phú.

Tháng 3 quê nhà

(HBĐT) - Tháng 3 này, hàng cây dẫn vào xóm nhỏ quê nhà sau mùa lá bay đã bật lên những chồi non, lộc biếc. Hương vị xuân quê nhà nhạt phai dần. Nhịp sống với những công việc thường ngày đã trở lại. Lúa ngoài đồng bén rễ lên xanh. Tiếng ai đó gọi nhau ngoài cánh đồng ngô đang chuẩn bị cho kỳ bón thúc và vẫn có những cuộc chia tay.

Khu vườn mùa xuân

(HBĐT) - Có thể gọi thêm nữa là khu vườn tuổi thơ, vì khu vườn mùa xuân này quá gắn bó với nhiều thành viên gia đình suốt những năm tháng qua. Chẳng thế mà đứa cháu gái đang du học ở châu âu vẫn khắc khoải trong dịp Tết này: Bác chụp mấy bức ảnh và ấp lên facebook cho cháu đỡ nhớ nhá. Cũng 3 năm rồi cháu chưa trở về thăm bà, thăm khu vườn và các em. Mùa xuân và Tết là dịp đoàn tụ, xa nhà càng có lý do để nhớ nhà, nhớ mảnh vườn xưa cũ.

“Rỗng ruột"

(HBĐT) - Sau một số chiến tích nổi trội, Thạch Sanh được bổ nhiệm giữ chức Đội trưởng Đội QLTT ở vùng “Rừng xanh, núi đỏ”. Trong cơ chế thị trường, việc lưu thông hàng hóa thông thoáng nhưng kèm theo đó là tình trạng vận chuyển, buôn bán hàng lậu, hàng giả, hàng nhái, hàng kém chất lượng, không rõ nguồn gốc... diễn ra khá phức tạp khiến lực lượng QLTT ở vùng “Rừng xanh, núi đỏ” hết sức vất vả.

Trên cánh đồng cuối năm

(HBĐT) - Biết là cuối năm, bận rộn nhiều việc nhưng người bạn từ thời ấu thơ vẫn nhắn nhủ: Chủ nhật về chơi lấy một ngày. Về với ruộng đồng, ông sẽ được thư thái đôi chút đó. Cam, quýt, vườn cây nhà tôi dạo này đã vàng ươm rồi, có lấy chút để bày mâm ngũ quả không? Khóm cây hải đường đang có nụ rồi...

Yên ả đất Mường

(HBĐT) - Bên kia con dốc quanh co, tưởng như dẫn ta lên mãi tới đỉnh cao lại là một bình địa yên ả. Thị trấn Cao Phong kỳ thú với hang núi rồng với những cái tên hội đủ mùa vụ, phương hướng như: Tây Phong, Bắc Phong, Nam Phong, Xuân Phong, Thu Phong và Đông Phong, hiểu là hướng đông hay mùa đông cũng được. Tay người lái xe đảo vô lăng sang trái, từ chối con đường lên Quy Hậu, hướng lên Tây Bắc, anh cho xe chạy theo con đường 12B nhỏ nhắn như đường làng dưới bóng cây che mát. Chỉ cần nhớ lại thời khắc xe chạy giữa hai bên là mướt mát mía, ngô, giữa hai tà luy xanh đủ khiến người ta nghĩ đến những nông trại yên ả trong tiểu thuyết của một nhà văn Pháp nào đó. Giữa trưa nắng, con đường hanh vàng, nếu không gặp những cột số mờ nhoè hẳn đã tưởng đang lạc vào một khu rừng nào đó. Tiếng chó sủa, tiếng lợn lêu dụi mõm vào máng gỗ văng vẳng xa xăm đằng sau những khoảng vườn tược tươi tốt.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục