(HBĐT) - Nửa đêm, anh bạn học thời phổ thông gọi điện đến bất thường. Mất giấc, bực nhưng vẫn phải nghe. Có việc gì thế không biết? Cháy nhà, chết người à ? Không, hôm nay tình cờ gặp lại “lão” NN, lớp phó ở một đám hiếu của gia đình VIP. Đi đám hiếu mà nó ăn mặc như đi dạ hội ấy. Áo màu bắt mắt, kính màu sang trọng cùng đám dây chuyền nặng chình chịch. Sau một hồi dăm câu, ba điều, tôi và hắn mới hỏi thăm về nhau.

 

Trong cách nói chuyện, nó luôn gài câu hỏi là: Tôi làm gì thuộc “đẳng cấp” gì mà có mặt ở đây? Tôi bịa luôn: Làm gì đâu, thi trượt đại học, bây giờ chạy xe ôm kiếm tiền nuôi vợ thôi. Khi nghe đến đó, nó trố mắt “hồn nhiên”: Thế sao lại được đi viếng đám này. ông có biết người vừa nằm xuống là ai không? Người nhà của VIP đấy. Xem xung quanh đây này, toàn các nhân vật tầm cỡ đấy. Không “nặng đô” thì cũng vai vế, quyền lực rồi nó bắt đầu nổ rằng: Nhà ở khu nọ, khu kia, một năm đi nước ngoài mấy bận. Bạn bè giờ toàn sao cả. Việc có mặt hôm nay là nhờ “bắc cầu” đấy. Nhờ một người bạn khác “dẫn mối” mới có cơ hội tiếp cận đám này đấy, dù chưa biết mồm ngang, mũi dọc người nằm xuống thế nào... ông có biết không, khi biết tôi chỉ là bạn học cũ xoàng xĩnh, một lúc sau hắn lẩn luôn. Tôi quát vào máy: Lẩn luôn là mừng cho ông chứ còn ca thán nỗi gì.. Người bạn phân trần: Nhưng mà buồn ông ạ. ông nghe câu chuyện thì biết đấy. Đám “hợm” ấy cứ tưởng mình hay ho lắm, lúc nào cũng nghĩ mình hơn người, đẳng cấp, coi thường bạn bè.

 

Nghe bạn nói, cũng thấy “cay mũi” thay. Đám đó, tôi biết. Bạn tôi cũng chỉ là hàng xóm bình thường của người vừa qua đời kia thôi. Tình làng, nghĩa xóm đến viếng là chuyện “đương nhiên” chứ sao cứ phải “đẳng cấp” nọ kia. Tất nhiên, bạn tôi cũng chẳng kém cạnh gì ông hợm kia vì hiện cũng có 2 bằng đại học, nắm giữ một vị trí khá “hot” của Công ty nọ. Nếu kể đến chuyện đó, chắc không đến nỗi bị anh bạn cùng học năm xưa lảng tránh, coi thường... Cuộc đời luôn có những cảnh huống đó. Mỗi người nghĩ và ứng xử với vật chất, tiền bạc, chỗ đứng trong xã hội khác nhau. Nên cũng từng có chuyện: Một người bạn khác của tôi (là bác sĩ chuyên khoa có uy tín, đang “ăn nên, làm ra”) chẳng có lần được một bạn học đại học cũ tiễn bằng xe ôm vì trót thổ lộ rằng: Gia đình (ở một thành phố lớn ở miền Nam) nghèo lắm. 4 nhân khẩu trong gia đình chỉ tùng tiệm 5-6 triệu bạc/tháng thôi. Nhìn bạn không được sang cho lắm lại nghe kể khổ sở như thế, “người bạn” ấy đã sớm tiễn bạn kia về. Nhưng người coi trọng chuyện giàu nghèo đó có biết rằng: Chiếc xe ô tô mà anh đang dùng cũng chỉ bằng 1/3 số tiền chiếc ô tô mà người bạn ở miền Nam mua cách đây 3 năm thôi...

 

                                                                            

 

 

                                                                                   Bùi Huy

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh

Mùa xuân ở vườn cam

(HBĐT) - Tiến bước xuống xe khi thành phố đã lên đèn. Đã lâu lắm rồi anh mới trở lại cái thị xã khiêm tốn nằm bên con sông Đà một thời đã gắn bó với tuổi thơ anh. Dòng Đà Giang mùa này vẫn biếc xanh, lặng lẽ dưới chân cây cầu lung linh ánh sáng. Núi Đúng vẫn trầm mặc đứng bên kia sông. Một thành phố hiện đại lung linh dưới ánh đèn.

Vị đắng rau rừng

(HBĐT) - Trong cuộc sống ai cũng thích ngọt ngào, chẳng mấy ai muốn đắng cay, chua chát. Người xưa có câu Đẹp vàng son, ngon mật mỡ. Trong dân gian các món ngon thường là các món có vị ngọt ngào, béo bùi thế mà người quê tôi có khẩu vị ẩm thực rất độc đáo, đó là các loại rau, quả đắng. Vị đắng trở nên quen thuộc, tự nhiên tới mức trở thành món ngon, thậm chí là quý hiếm khi mà núi đồi dần mất đi hệ thực vật phong phú.

Tháng 3 quê nhà

(HBĐT) - Tháng 3 này, hàng cây dẫn vào xóm nhỏ quê nhà sau mùa lá bay đã bật lên những chồi non, lộc biếc. Hương vị xuân quê nhà nhạt phai dần. Nhịp sống với những công việc thường ngày đã trở lại. Lúa ngoài đồng bén rễ lên xanh. Tiếng ai đó gọi nhau ngoài cánh đồng ngô đang chuẩn bị cho kỳ bón thúc và vẫn có những cuộc chia tay.

Khu vườn mùa xuân

(HBĐT) - Có thể gọi thêm nữa là khu vườn tuổi thơ, vì khu vườn mùa xuân này quá gắn bó với nhiều thành viên gia đình suốt những năm tháng qua. Chẳng thế mà đứa cháu gái đang du học ở châu âu vẫn khắc khoải trong dịp Tết này: Bác chụp mấy bức ảnh và ấp lên facebook cho cháu đỡ nhớ nhá. Cũng 3 năm rồi cháu chưa trở về thăm bà, thăm khu vườn và các em. Mùa xuân và Tết là dịp đoàn tụ, xa nhà càng có lý do để nhớ nhà, nhớ mảnh vườn xưa cũ.

“Rỗng ruột"

(HBĐT) - Sau một số chiến tích nổi trội, Thạch Sanh được bổ nhiệm giữ chức Đội trưởng Đội QLTT ở vùng “Rừng xanh, núi đỏ”. Trong cơ chế thị trường, việc lưu thông hàng hóa thông thoáng nhưng kèm theo đó là tình trạng vận chuyển, buôn bán hàng lậu, hàng giả, hàng nhái, hàng kém chất lượng, không rõ nguồn gốc... diễn ra khá phức tạp khiến lực lượng QLTT ở vùng “Rừng xanh, núi đỏ” hết sức vất vả.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục