Gác lại mọi lo toan thường nhật, tắt mọi thiết bị kết nối với thế giới, lẳng lặng dắt xe ra khỏi nhà. áo khoác mỏng, không khẩu trang, không găng tay, không kính mắt... đủ để giao hoà với thiên nhiên trọn vẹn bằng các giác quan trời cho cộng thêm giác quan thứ sáu vốn trứ danh là hay suy luận, liên tưởng....

 

Giêng hai, vạn vật bừng thức sau một giấc ngủ đông dài. Mùa đông năm ngoái nhiều nắng, cây không chịu trút lá, lá cứ khắc khoải đợi xuân về, vàng lịm, đỏ ối chơi vơi trong khung trời bàng bạc. Thì mùa xuân vẫn luôn đúng hẹn. Đông vừa bước xuống sau chuyến hành trình với khuôn mặt còn đượm cảm xúc, trao chiếc chìa khoá cho xuân bằng nụ cười tan chảy của sương đêm, hưng hửng của nắng sớm. Dù sao xuân cũng phải giữ vai trò của xuân. Dù biết đông còn ngậm ngùi, vài thứ nấn ná hay lười biếng ru ri tiếc nuối. Giêng hai vẫn phải đem xuân về trọn vẹn. Một cơn gió nhẹ đủ để lá vàng lá đỏ thôi không còn khắc khoải, một làn mưa bay bay đủ để lá non bật mình, chồi xanh khoe búp nõn. Và giêng hai choán vị. Tiết xuân ngập tràn.

 

Chỗ này đủ để cả sáu giác quan thu nhận và xử lý các tín hiệu của giêng hai. Cùng lúc mà không rợn ngợp. Bởi tất cả đều biêng biếc, nồng nàn, ngăn ngắt...Đôi tay không thể nắm giữ, mắt nhìn không thể ôm trọn, hít hà đến căng tràn lồng ngực mà hương vẫn còn lang bang quanh đây, da thịt mơn man như chạm vòng tay ôm của người yêu dấu và gió và mây và nắng và... vô vàn điều kỳ diệu va chạm bằng những thanh âm rất riêng. Khi cảm xúc thăng hoa, những bổng trầm bỗng trở nên khó đoán định. Vi vút lảnh lót đấy mà thăm thẳm trầm lắng đến lạ kỳ.

 

Giêng hai khoác áo mới cho dòng sông chiếc voan mỏng màu trắng đã lấp lánh ánh hồng. Thuyền câu nhàn hạ buông lơi mái chèo, thong dong giữa khói sóng. Giêng hai khoác áo mới cho cánh đồng. Kia nhấp nhô nón trắng, kia ngúng nguẩy eo thon xuống đồng khai xuân. Một chốc nhìn lại đã thấy màu nâu non được thay bằng màu xanh nõn nà của mạ mới... Tuyệt diệu!

 

Nếu chỉ nhìn bằng mắt, nghe bằng tai... có lẽ sẽ không có một giêng hai tuyệt vời đến vậy. Ta bước đi bằng đôi chân của mẹ cha cho, ta cảm nhận bằng những giác quan ta có. Nhưng sự tương tác kỳ diệu của giêng hai với mỗi người là có thật. Dù vừa xong lòng có chút ưu tư cũng vừa xong giêng hai thì thầm “không sao cả”. Giêng hai khe khẽ chạm vào những rung động của ta, truyền cho ta một thứ ánh sáng kỳ diệu lung linh như ánh mặt trời, ấm áp như hơi thở, dịu ngọt như vị yêu thương, hạnh phúc. Giêng hai cho ta niềm tin lấp lánh như thiều quang và ấp ủ niềm tin ấy bằng chồi xanh búp nõn. Giêng hai đưa ta về phía ánh sáng của ngày. Nồng nàn.

 

Giêng hai vẫn còn giữ mùa xuân ở lại cho xanh sông, xanh đồng, xanh cỏ, xanh cây trước khi trao chìa khoá chuyển giao chuyến đi theo hành trình phía trước. Ta không đứng lại để níu giữ những khoảnh khắc tuyệt vời của giêng hai vì nó đã âm thầm thấm vào ta từng phút giây mỗi ngày mới. Ta phải trở về thường nhật. Ta phải trở về và kết nối với thế giới. Những ấm nồng mà giêng hai thấm vào ta bỗng không còn nguyên vẹn dù tưởng chừng đã ngấm rất sâu, cất rất kỹ. Giác quan thứ sáu vốn trứ danh hay suy luận, liên tưởng... khéo nói thế nào mà cả năm giác quan trời cho của ta bỗng trở nên dễ dãi... chia gió, chia nắng, chia mây, chia cả nồng nàn, biêng biếc..., chia hết cả mơn man dịu ngọt vị của hạnh phúc yêu thương.

 

Trải lòng ta bởi một giêng hai không của riêng ai.

                                                   Tản văn của Lê Thanh Hồng

 

Các tin khác

Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh
Không có hình ảnh

Sương nắng trên cao

(HBĐT) - Trời lạnh, khởi hành trên những chiếc xe máy có lẽ không phải là lựa chọn của phái nữ, nhưng đó là một sự lựa chọn thú vị nếu điểm đến của chuyến đi là rừng. Băng qua phố thị ồn ào, qua những cung đường quen thuộc và sau đó là băng qua đường dốc quanh co với sương mù và gió buốt, lên đến lưng chừng núi Ngọc Sơn (Lạc Sơn), chúng tôi ồ lên thích thú. Từ trên cao nhìn xuống mây trắng từng mảng lớn vo tròn hoặc co duỗi đuổi nhau trên những ngọn núi nhỏ xanh rì phía dưới. Ruộng mía, nương ngô vuông vắn như những ô cờ. Hồ, ao lớn nhỏ được bao viền bởi những hàng cây, bờ tre mướt xanh. Cảnh đẹp như một bức tranh sơn thủy hữu tình.

“Đặc sản”

(HBĐT) - Sau những tội lỗi tày đình của Thạch phò mã, dù rất thương công chúa nhưng cực chẳng đã vua cha đành “nghiến răng” hạ bút phê chuẩn Quyết định buộc thôi việc đối với chàng rể quý. Vậy là chàng tiều phu lại bìu ríu vợ con trở về vùng rừng xanh, núi đỏ. Đúng vào dịp triều đình ra lệnh đóng cửa rừng nên cung, rìu, búa, nỏ cũng chỉ để Thạch Sanh làm những đồ vật kỷ niệm cho đỡ nhớ một thời oanh liệt.

Khu phố tất niên

(HBĐT) - Những năm gần đây, hoạt động liên hoan tất niên khu phố, tất niên xóm khá phổ biến tại các khu dân cư trên địa bàn TP Hòa Bình. Không chỉ là dịp gặp gỡ, tụ họp cuối năm, liên hoan khu phố còn giúp gắn kết cộng đồng, thắt chặt tình cảm láng giếng, góp phần xây dựng đời sống văn hóa ở mỗi khu dân cư.

Lãng đãng chiều cuối năm

(HBĐT) - Chiều. Nắng sóng sánh như mật. Nắng mùa đông không gay gắt như mùa hạ chỉ đủ làm cho nụ hoa rung rinh cười và chú ong xinh xinh chui từ nhị hoa vừa hé ngó ngó, nghiêng nghiêng rồi chao mình sà sang nụ hoa khác cũng vừa chúm chím nở. Nắng không phải len lỏi trên những cành lá khẳng khiu nhưng vẫn dừng lại nô đùa cùng vài chiếc lá đã nhuốm vàng còn sót lại. Một sự chiu chắt giữa cái hanh khô của mùa đông.

Tấm lòng cô giáo vùng cao

(HBĐT) - Ngày nào cũng vậy, cứ 5h là chị dậy chuẩn bị cho cuộc hành trình vào với học sinh thân yêu. Cuộc hành trình lặp đi, lặp lại đã mấy năm rồi, vậy mà chị không thay đổi. Mọi người đều khuyên chị nên trở về thành phố cho đỡ vất vả lại được gần con nhưng chị không chịu. Đã chót gắn bó với những đứa trẻ vùng xa này rồi, chị không nỡ xa chúng. Sáng chị dậy sớm lo mọi thứ sẵn sàng cho con, rồi dặn dò bà cho cháu ăn để đến lớp, còn chị lên đường. Con đường từ nhà đến trường đã quá quen thuộc, đi đoạn này chị có thể hình dung ra đoạn sau, đến những khúc cua hay những “ổ gà, ổ voi” trên con đường rẽ vào trường. Cứ thế, chị cảm nhận con đường như được rút ngắn hơn, đến với những gương mặt ngây thơ, đôi mắt mở to ngơ ngác như nhanh hơn.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục