(HBĐT) - Sau Tết, ra giêng cảnh sắc níu kéo mùa xuân nên không gian, lòng người vẫn còn rạo rực không khí "Tết đến, xuân về”. Nhưng những gốc đào cũng đang dần được chuyển ra vườn để trồng lại, cắt tỉa chờ đón một năm tiếp theo…


Tiếng trống hội đâu đó đang gióng lên từng hồi hối hả và trên những cánh đồng lúa, rễ đã bén chân, lên xanh bời bời. Vườn rau cải bên vườn đã lấp ló những nụ hoa vàng, ong bay dập dờn, rì rào. Sáng nay, mưa xuân êm đềm thả những giọt mảnh như tơ trời trên những dãy cây đang tuổi lớn trên phố mới. Bỗng reng reng…tiếng chú em: "Bác ơi, ngày kia cháu nhà em trở lại trường, bác về ăn bữa cơm tiễn cháu nhé”. Chà, việc các cháu trở lại trường học có gì đặc biệt đâu mà giọng chú em biểu cảm ghê thế. Thế là sau những ngày Tết sum họp, đoàn viên, tháng giêng hai cũng là mùa lên đường…

Năm nay, về quê mấy lần, trước, trong và sau dịp Tết nên chuyện của làng xóm, chuyện của anh em, gia đình dòng họ đều được biết. Đấy, nhà thì dự định xuất hành đi làm xa sau Tết mấy ngày; các cháu học chuyên nghiệp cũng đã có lịch trở lại trường. Cháu nào trúng tuyển nghĩa vụ quân sự thì cũng sẵn sàng; gia đình đã tính làm mấy mâm gọi là liên hoan vui vẻ để các cháu có thêm khí thế tòng quân. Mấy bà chị họ lên chức bà nội, bà ngoại… chờ các cháu đến ngày đi lớp mầm non cũng trở ra thành phố bươn trải… Câu chuyện nào cũng hồ hởi, vui tươi cho ngày lên đường… Nông thôn bây giờ khác 

Hôm trước đứa cháu ra trường, dẫu không về được nhưng vẫn biết hôm đó gia đình chuẩn bị những gì nhờ công nghệ thông tin. Qua vi-đê-ô vẫn thấy cảnh bố mẹ anh em luộc bánh chưng bên hiên nhà.Lũ bạn cùng quê thì tụ tập hát Ka-ra-ô-kê rộn ràng khu nhà.  Cả nhà chiều cậu con út. Ra Tết về trường mà có đủ thứ mang theo: mứt Tết, bánh kẹo, bánh chưng nồi mới… Hương vị xuân Tết theo con đến trường, cùng bao gửi gắm và niềm tin cho chặng đường mới. Xem vi-đê-ô trực tuyến cảnh nhà chú em, bỗng nhớ đến hình ảnh thân thương năm nào. Ngày đó, sau Tết, sau hè, trước khi về trường cũng được bà, mẹ chuẩn bị cho nắm cơm nếp thật to. Lá chuối rửa sạch hơ lửa mềm, gạo nếp được nhặt kỹ sạn, thóc; đậu xanh được xay, ngâm nước ấm, sạch vỏ…Thời bao cấp, một nắm cơm nếp to đó có thể chia cho cả phòng sinh viên, mỗi người một nắm to. Hương vị nếp quê, hương vị lá chuối hơ lửa còn phảng phất thơm mãi đến bây giờ…

Năm mới này, con trai cậu bạn cũng có con lên đường nhập ngũ. Khí thế lắm. Cậu bạn oang oang qua điện thoại: "Vào bộ đội để rèn luyện, cho cứng cáp, trưởng thành. Cháu cũng quyết tâm lắm. Tôi cũng có làm mấy mâm cơm, các bạn về dự nhé…”. Tuổi trẻ thời nào cũng thế: sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ khi tổ quốc cần. Những năm tháng chiến tranh, ngập tràn không khí như trong những vần thơ của nhà thơ Chính Hữu:"Xóm dưới làng trên, con trai, con gái/Xôi nắm, cơm đùm ríu rít theo nhau/Súng nhỏ, súng to chiến trường chật chội/Tiếng cười hăm hở, đầy sông, đầy cầu”. Nay thời bình, nhưng không khí cũng đâu kém phần rộn rã. Và trong tâm tư người làm cha, làm mẹ, người thân cũng có chút chộn rộn xen lẫn bịn rịn, tâm tư. "Chân cứng đá mềm con nhé”. Đâu đó tại những địa điểm giao nhận quân, thoảng trong không gian câu chào, câu chúc cùng những cái bắt tay, cái ôm thật chặt. Những bông hoa, những nụ cười và cả chút bùi ngùi của người trong cuộc khi nhìn những chiếc xe đi về muôn ngả. Tiếng hát bay cao, bay xa với những giai điệu quen thuộc, nức lòng người: "Đời mình là một khúc quân hành/Đời mình là bài ca chiến sĩ…”(Hát mãi khúc quân hành - Diệp Minh Tuyền); "Quên thân mình một niềm tin trong phong ba tô thắm tươi thêm màu cờ/Giữ vững hòa bình dựng xây tương lai chân trời mới sáng ngời quân ta đi..”(Tiến bước dưới quân kỳ-Doãn Nho); "Đi đầu quân! Đi trong mùa động viên/Đi đầu quân! Đi trong mùa xuân mới, gió lá reo gió lá reo” (Lá xanh - Hoàng Việt)  Mùa xuân sum họp, mùa xuân lên đường… với bao niềm tin, hy vọng cho chặng đường phía trước…

Tản văn của Bùi Huy

Các tin khác


Rét vào mùa nhớ

(HBĐT) - Mùa này, tôi hay nhìn ra cửa sổ. Lúc này thì đất trời, phố xá đang vào lúc ảm đạm nhất. Mùa đông như một người đã bước sang tuổi xế chiều dẫu còn những nét đẹp hôm nào nhưng sắc diện, phong thái đã kém đi.

Hà Nội những mùa đông lịch sử…

(HBĐT) - Mùa đông, tháng 12… Hà Nội có bao điểm để đến, bao điều để nhớ và để lưu giữ trong lòng. Trong cái rét mướt đầu đông, bỗng muốn được thấy những màu hoa trên các cửa ô, ngõ nhỏ, phố nhỏ. Hoa loa kèn, cúc họa mi… và phảng phất mùi sương khói, hương hồ của hồ Tây, hồ Gươm, hồ Bảy Mẫu… Có cái rét của mùa đông, nhưng lại có chút ấm đi kèm của mùa xuân đang ngấp nghé sắp về ở phía xa thành phố. Tháng 12, Hà Nội mùa đông còn khơi gợi, thúc giục bao bàn chân du khách trở về với những ký ức hào hùng về lịch sử Thủ đô - thành phố hòa bình.

Quảng cáo quá đà

(HBĐT) - Mỗi lần đi săn muông thú trong rừng, người dân ở vùng "rừng xanh, núi đỏ” đều trầm trồ, kinh ngạc với tài bắn cung của chàng tiều phu. Với thân hình rắn chắc, bắp tay cuồn cuộn, mỗi lần Thạch Sanh dương cung thì dù là chú lợn lòi dăm bảy chục cân hay là chú chim gáy bé bỏng cũng đều bị hạ gục.

Bến sông nhiều lau trắng

(HBĐT) - Người đồng đội ở huyện bên hồ hởi nhắn tin: "Ông Hoàn ơi, xem bộ ảnh bà xã nhà tôi vừa đi du lịch ở huyện H mà thích quá. Homestay đẹp, nhìn ra đúng bến sông ngày xưa bọn mình đóng quân…”. Ôi bến Nứa trên con sông Lau, nơi tuổi trẻ ông đã từng qua. Mấy chục năm rồi, cái tên đó lại khiến ông xúc động.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục