Cuốn sách “Võ Nguyên Giáp: Tư lệnh của các tư lệnh, Chính ủy của các chính ủy” là bức tranh sống động về cả cuộc đời chung và riêng của vị Tổng chỉ huy của Quân đội Việt Nam vĩ đại này.

 

Vào ngày 25/08/1911, làng An Xá (Quảng Bình) đã sinh ra một người con mà sau này trở thành “một trong những người hiếm hoi làm thay đổi dòng chảy của lịch sử” (Peter MacDonald) – đó là Đại tướng Võ Nguyên Giáp – vị đại tướng đầu tiên của dân tộc Việt Nam. Hình tượng đại tướng Võ Nguyên Giáp trong mắt của nhiều thế hệ trẻ Việt Nam là một con người lớn, một nhân cách lớn, một thiên tài quân sự lỗi lạc của dân tộc Việt Nam không chỉ là duy nhất ở thế kỷ 20 mà còn là một trong những thiên tài vĩ đại nhất mọi thời đại.

Cuộc đời chung chính là những bước đi thăng trầm trong sự nghiệp của Đại tướng gắn liền với 2 cuộc chiến đấu thần thánh của dân tộc Việt Nam. Ông từng là một thầy giáo dạy sử, một nhà báo và không học qua bất cứ một trường lớp quân sự nào nhưng cả thế giới phải công nhận ông là một thiên tài quân sự, một chuyên gia về chiến tranh nhân dân. Chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu đã khiến cho ông trở thành một huyền thoại sống giữa đời thường. 100 sự kiện ngắn gọn, súc tích, không hề khô khan, cứng nhắc trong cuộc đời đại tướng tái hiện những bước thăng trầm của lịch sử dân tộc.
 
Nhưng cuộc đời riêng của đại tướng về nhân cách của ông từ tác phong trong cuộc sống đời thường đến những tình nghĩa thủy chung của ông đối với đồng đội, tinh thần cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư của ông trong giải quyết công việc và cả những lo toan trăn trở của ông trước những vấn đề sống còn của dân tộc… lại khiến cho huyền thoại Võ Nguyên Giáp càng trở nên sâu sắc, bền vững với thời gian và hậu thế.
 
 

Các tin khác


Đom đóm và hoa gạo

Tản văn của Đức Dũng


Chuyện của nắng mưa

Nắng sớm, mưa chiều là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới nóng ẩm, mưa nhiều. Nói rộng ra là thế, còn nhìn gần, hình như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ gay gắt và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.

Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục