Ngay sau tiết học cuối tuần, cô giáo chủ nhiệm thông báo với cả lớp:
- Năm học mới sắp đến rồi, ở các trường vùng sâu, xa còn nhiều bạn nhỏ chưa đủ sách giáo khoa (SGK) để học, nhà trường phát động phong trào quyên góp SGK cũ tặng các bạn nghèo. Lớp ta ai còn SGK cũ từ lớp 1 đến lớp 5 đem đến để giúp các bạn nhé.
Cô chủ nhiệm chưa dứt lời, cả lớp đồng thanh hưởng ứng. Quãng đường từ trường về nhà như gần hơn bởi cái chân của Linh bước nhanh. Đặt chiếc cặp sách lên bàn học, Linh vội lục tìm tất cả những quyển SGK để riêng từng lớp gọn gàng rồi bó lại cẩn thận. Thấy con gái miệt mài với đống sách cũ, chị Dung nói vu vơ:
- Hôm nay ông trời đi vắng hay sao mà con gái tôi sắp xếp gọn gàng thế?
Khệ nệ bê chồng sách cũ để lên giỏ xe, Linh sà vào lòng mẹ:
- Sao lúc nào mẹ cũng nghĩ xấu về con thế, năm nay con lên lớp 6 rồi đấy! Rồi Linh khoe với mẹ
- Hôm nay trường con phát động phong trào quyên góp SGK cũ để tặng các bạn nghèo ở vùng sâu, xa, chưa có điều kiện mua sách mẹ ạ. Cô con bảo lớp nào quyên góp được nhiều sách sẽ được thưởng 10 điểm thi đua mẹ ạ.
Chị Dung ôm con gái vào lòng rồi bảo:
- Ngày trước mẹ đi học cũng không có tiền để mua đủ SGK đâu, chỉ mua mấy quyển môn chính, phải đi mượn của các bạn để chép lại bài về học. Bây giờ có điều kiện, năm học nào mẹ cũng mua đủ cả cho con chẳng thiếu thứ gì. Thế mà con không học giỏi thì đừng trách mẹ.
Véo yêu má con gái, chị giảng giải:
- Con xem trên tivi đấy, nhiều bạn nhỏ ở tận vùng sâu, vùng cao, bé tý mà phải xa bố mẹ đến trường ở nội trú để đi học, mấy đứa tự nấu cơm, ăn chỉ có chút muối và nắm rau rừng, thật tội nghiệp.
Con còn nhỏ mà biết yêu thương chia sẻ với bạn nghèo mẹ mừng lắm. Cuộc sống đâu đó còn nhiều khó khăn, mỗi người biết sẻ chia chung tay giúp đỡ người nghèo là việc tốt nên làm. Những quyển sách cũ này tuy không còn mùi thơm của giấy, mực nhưng lại đằm sâu tình người trong đó. Con phải nhớ kỹ câu ca dao “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn” để làm nhiều việc tốt.
Linh chào mẹ khoác vội chiếc ba lô sách “cũ” trên vai cùng lũ bạn tung tăng đến trường.
B.D (T.T.V)
(HBĐT) - Thấy cha ôm thằng cu Tuấn, cu Bi, một đứa cháu nội, một đứa cháu ngoại vào lòng vừa hôn, vừa nựng chúng, mắt cha sáng ngời lên một niềm hạnh phúc khôn tả. Nước mắt lưng tròng, tôi thương cha, cả một đời người vượt qua bao nhiêu những đớn đau của bệnh tật, những khốn khó của đời sống vật chất mà trên đời này không ít người gặp phải, đã nản chí, nhưng với cha tôi thì không vậy…
(HBĐT) - Chiếc xe máy đỗ xịch trước cổng, chi Hoa vội chạy ra. ôi dào, tưởng ai, hai bố con chú đi đâu mà sớm thế. Anh Liển vội trả tiền xe ôm rồi gỡ chiếc bao tải lỉnh kỉnh nào là bí xanh, bí đỏ, túi gạo, mấy giỏ trứng gà. Chị Hoa ngạc nhiên hỏi:
(HBĐT) - Vậy là Văn không còn cơ hội gặp lại Mai nữa. Người ta vừa nhắn cho ông cái tin Mai mất lúc 5h, anh về ngay. Chạy đến chỗ mấy người quen rồi đi thuê xe cũng không được, Văn đành phải điện cho Đạo, Trưởng phòng hành chính cơ quan cũ.
(HBĐT) - Tôi đang cầm cây đàn ghi ta và phía trước bàn là ly cà phê nóng bốc hơi với một tâm trạng suy nghĩ đến kỳ lạ: “Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…” thì bác Thảo, chi hội trưởng chi hội phụ huynh đến gặp.
Cuốn sách gồm 10 chương trình bày những viễn kiến thấu đáo của Bộ trưởng Cao cấp Lý Quang Diệu về Trung Quốc, Hoa Kỳ và thế giới Lý Quang Diệu (Lee Kuan Yew) là một chính khách đặc biệt, độc nhất vô nhị trong nửa thế kỷ qua. Là “cha đẻ” và là nhân vật rất có ảnh hưởng ở Singapore trong hơn năm thập kỷ, ông tiếp quản một thành bang nghèo nàn, tham nhũng để xây dựng thành một quốc gia hiện đại nơi người dân hiện có thu nhập cao hơn cả phần lớn người dân Mỹ. Không chỉ với vai trò một nhà tư tưởng mà còn là người tiên phong hành động, ông rất hiểu vấn đề chuyển đổi.
(HBĐT) - Sáng chủ nhật, ông Bình lững thững đi bộ ra đầu phố, ông vào một cửa hàng bán thẻ điện thoại. Đang buổi sáng sớm, ông vui vẻ nói với cháu gái bán hàng: - Cháu bán cho ông một chiếc thẻ điện thoại loại 100.000 đồng.