Ngay sau tiết học cuối tuần, cô giáo chủ nhiệm thông báo với cả lớp:

- Năm học mới sắp đến rồi, ở các trường vùng sâu, xa còn nhiều bạn nhỏ chưa đủ sách giáo khoa (SGK) để học, nhà trường phát động phong trào quyên góp SGK cũ tặng các bạn nghèo. Lớp ta ai còn SGK cũ từ lớp 1 đến lớp 5 đem đến  để giúp các bạn  nhé.

 

Cô chủ nhiệm chưa dứt lời, cả lớp đồng thanh hưởng ứng. Quãng đường từ trường về nhà như gần hơn bởi cái chân của Linh bước nhanh. Đặt chiếc cặp sách lên bàn học, Linh vội lục tìm tất cả những quyển SGK để riêng từng lớp gọn gàng rồi bó lại cẩn thận. Thấy con gái miệt mài với đống sách cũ, chị Dung nói vu vơ:

- Hôm nay ông trời đi vắng hay sao mà con gái tôi sắp xếp gọn gàng thế?

 

Khệ nệ bê chồng sách cũ để lên giỏ xe, Linh sà vào lòng mẹ:

- Sao lúc nào mẹ cũng nghĩ xấu về con thế, năm nay con lên lớp 6 rồi đấy! Rồi Linh khoe với mẹ

- Hôm nay trường con phát động phong trào quyên góp SGK cũ để tặng các bạn nghèo ở vùng sâu, xa, chưa có điều kiện mua sách mẹ ạ. Cô con bảo lớp nào quyên góp được nhiều sách sẽ được thưởng 10 điểm thi đua mẹ ạ.

Chị Dung ôm con gái vào lòng rồi bảo:

- Ngày trước mẹ đi học cũng không có tiền để mua đủ SGK đâu, chỉ mua mấy quyển môn chính, phải đi mượn của các bạn để chép lại bài về học. Bây giờ có điều kiện, năm học nào mẹ cũng mua đủ cả cho con chẳng thiếu thứ gì. Thế mà con không học giỏi thì đừng trách mẹ.

 

Véo yêu má con gái, chị giảng giải:

- Con xem trên tivi đấy, nhiều bạn nhỏ ở tận vùng sâu, vùng cao, bé tý mà phải xa bố mẹ đến trường ở nội trú để đi học, mấy đứa tự nấu cơm, ăn chỉ có chút muối và nắm rau rừng, thật tội nghiệp.

 

Con còn nhỏ mà biết yêu thương chia sẻ với bạn nghèo mẹ mừng lắm. Cuộc sống đâu đó còn nhiều khó khăn, mỗi người biết sẻ chia chung tay giúp đỡ người nghèo là việc tốt nên làm. Những quyển sách cũ này tuy không còn mùi thơm của giấy, mực nhưng lại đằm sâu tình người trong đó. Con phải nhớ kỹ câu ca dao “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn” để làm nhiều việc tốt.

 

Linh chào mẹ khoác vội chiếc ba lô sách “cũ” trên vai cùng lũ bạn tung tăng đến trường.

 

 

                                                                           B.D (T.T.V)

 

 

Các tin khác


Đom đóm và hoa gạo

Tản văn của Đức Dũng


Chuyện của nắng mưa

Nắng sớm, mưa chiều là câu cửa miệng của cư dân miền nhiệt đới nóng ẩm, mưa nhiều. Nói rộng ra là thế, còn nhìn gần, hình như nó giống với câu chuyện của một ngày mùa hạ. Đầu ngày là nắng đổ gay gắt và cuối ngày đong đầy những giọt mưa.

Bước đi từ hoa cỏ

Mùa Xuân bao giờ cũng cho tôi một lối cỏ hoa. Tôi nhận ra điều ấy khi tóc đã bạc, chân đã bước qua nhiều miền đất xa xôi. Tôi đi từ ngõ nhà mình ra thấy con đường bụi bặm, cằn cỗi hôm nào bỗng hào hứng bằng muôn thứ hoa cỏ lạ. Hóa ra, mình đã trách nhầm những cơn gió mùa, trách nhầm mưa phùn giá rét vì trong sự u ám, rét mướt đó đã có bao hạt mầm tha hương đến đây. Những hoang dại không tên làm nên lối đi đầy xúc cảm.

Khoảnh khắc mùa Xuân

Đi qua mùa Đông lạnh giá, bầu trời bước vào những ngày Xuân ấm áp. Cánh cửa mùa Xuân mở ra vẫy gọi vạn vật đua sắc, khoe hương. Những vết tích của một mùa khắc nghiệt trong năm dần được thay thế bằng màu xanh lộc biếc, bằng rộn rã tiếng chim gọi bầy. Mặt trời chiếu những tia nắng dịu dàng, ấm áp. Cả đất trời như dệt gấm, thêu hoa rực rỡ. Còn khoảnh khắc nào đẹp hơn khoảnh khắc của mùa Xuân, khi mọi vật sinh sôi, sức sống tràn trề, khi cây cỏ đều được bừng thức như nhận ra sứ mệnh của mình.

Xuân ấm

Gió xuân thổi nhẹ trên mấy cành đào phai. Lạ thật, chiều hôm trước trời còn se lạnh, những nụ hoa còn bọc kín bởi lớp vỏ khô cứng, vậy mà hôm nay những nụ hoa đã vụt lớn lên. Gió ấm mang sinh khí từ phía Đông, cùng với đó là những tia nắng mặt trời.

Xem các tin đã đưa ngày:
Tin trong: Chuyên mục này Mọi chuyên mục