Tản văn của Văn Song
Chiều hè, thả bước trên đường phố Trần Hưng Đạo rộng dài chạy vào trung tâm thành phố. Ta lại náo nức:
Bằng lăng tím chiều trên phố
Bằng lăng về nỗi nhớ chơi vơi
Nhớ không có những buổi chiều
Trên con đường phố có nhiều
lá bay.
Bằng lăng có trên đường phố chưa lâu nhưng sự phát triển của cây, của hoa trong những ngày hè là niềm vui bước chân lữ khách. Trên phố chiều hè:
Mong manh sắc tím tuyệt vời
Lả lơi trong gió rạng ngời người qua.
Chiều hè, khoảng 16 giờ, chị lao công cầm chổi tre, đẩy xe quét sạch rác trên đường phố để đường phố sạch đẹp, văn minh.
Dưới cái nắng tháng 5, tháng 6, hoa bằng lăng đón luồng gió mát từ sông Đà làm với bớt không khí oi ả. Chị lao công cần mẫn sau một ngày lao động, trở về với tổ ấm đơn sơ, chị chăm sóc cho mái ấm để yên lòng người chồng đang làm nhiệm vụ bảo vệ biên cương.
Ở vùng biên cương không có màu tím bằng lăng nhưng bạt ngàn màu tím hoa sim, anh lính biên phòng súng trên vai bước những bước dài trên đường biên Tổ quốc mà lại nhớ cuối dòng sông Đà có hoa tím bằng lăng.
Bằng lăng ơi bao nhiêu tình
mãi không phai
Tím chiều biêng biếc lòng ai
đợi chờ.
Dù man mác của hoa sim trên những ngọn núi cao mà lòng anh vẫn gửi tâm tình:
Bằng lăng gọi nắng em sang
Ngây ngất ngắm cánh hoa bay
giữa trời
Mong manh sắc tím tuyệt vời
Bằng lăng trong gió lẳng lơ
chiều hè.
Màu tím bằng lăng và hoa sim đã hun đúc màu tím tràn đầy niềm tin và hy vọng.