(HBĐT) - Ông Năm đi thăm người bạn già bị ốm tận phố Lồ (Tân Lạc). Chiều khoảng 4 giờ, ông ra ngã ba đón xe về thành phố Hòa Bình. Xe đến chiều chủ nhật đông chật HS-SV từ nhà lên trường. Nhìn xe đông, ông Năm ngần ngại không muốn lên, ông nghĩ nếu không lên về chuyến sau chậm sẽ tối. Anh phụ xe thấy ông ngập ngừng đon đả mời ông lên xe.
Ông Năm len người qua cửa, đứng nhìn trước, nhìn sau thì có hàng ghế có mấy cháu đứng lên niềm nở mời:
- Ông ơi! Mời ông ngồi vào đây!
Ông vui vẻ cảm ơn rồi ngồi xuống. Xe lăn bánh từ từ đến các bến đỗ khách lên xuống trật tự. Trên xe những câu chuyện của các cô, cậu sinh viên cười vui như ngô rang nhưng tuyệt nhiên không có những lời cợt nhả văng tục. Ông Năm tuổi ngoài 70 vui lây với cái vui của tuổi trẻ.
Xe đến Cao Phong, một bà lễ mễ xách một túi cam bước lên xe, xe vẫn đông, bà bước vào được một cháu gái xách hộ túi cam đặt vào góc hàng ghế và cũng được cháu mời bà ngồi. Thế là lại có mấy cháu nhường chỗ, mỗi lúc xe chạy xóc, các cháu va vào nhau lại cười vui vô tư như chưa hề có việc gì.
Chuyến xe buýt chiều chủ nhật mang niềm vui của mỗi cháu từ nhà ra trường hòa vào không khí tấp nập cuối năm của người đi, về.
Ông Năm thấy vui, niềm vui của người già gặp lớp HS-SV trên chuyến xe buýt chiều chủ nhật mang đậm nét đẹp văn hóa ứng xử của lớp tuổi trẻ mà mừng.
Văn Song (T.T.V)