Gặp nghệ nhân Phạm Đạt lần đầu, nhiều người đều có cảm nhận rất dễ gần bởi vóc dáng cao, gầy và đôi mắt hiền. Cái tên Phạm Đạt được người trong nghề nhắc tới nhiều khi anh đã phục chế và phát triển thành công dòng men rạn cổ của Bát Tràng. Nhưng ít ai biết rằng, để có được sự thành công đó, nghệ nhân này đã phải trải qua một chặng đường dài gian nan...
Say với nghề cha ông
Căn nhà nhỏ cấp 4 ven sông Hồng bên làng cổ Bát Tràng (huyện Gia Lâm), được nghệ
nhân Phạm Đạt chọn làm phòng làm việc cho mình. Vẻ bề ngoài đơn sơ của căn nhà
với mái ngói sậm màu thời gian, lớp tường quét vôi đã bị bong tróc nhiều, nhưng
với Phạm Đạt, nơi ấy lại tiếp sức cho anh trong nghiên cứu, phục chế, gìn giữ
và phát triển dòng men rạn cổ của Bát Tràng. Chỉ về phía tủ kính, nơi trưng bày
nhiều sản phẩm gốm men rạn cổ, Phạm Đạt nói, đó là những giá trị tinh thần lớn
của mình trong mỗi ngày làm việc.
Sinh năm 1976, nhưng đến nay anh đã có gần 30 năm gắn bó với nghề làm gốm. Anh
kể, là hậu duệ đời thứ 3 của cố Nghệ nhân Phạm Văn Huỳnh (cụ Cửu Huỳnh) nên
ngay từ nhỏ anh đã theo cha, ông làm nghề gốm.
"Mỗi gia đình, dòng tộc tại làng gốm cổ Bát Tràng lại có một công thức, bí
quyết pha chế với các nguyên liệu, tỷ lệ khác nhau để tạo ra những bài men độc
đáo của riêng mình. Những dòng men nổi tiếng làm nên tên tuổi của sản phẩm gốm
Bát Tràng là men lam, men nâu, men trắng (ngà), men ngọc. Trong số đó, dòng men
nổi tiếng nhất góp phần làm nên "thương hiệu” gốm Bát Tràng mà các nghệ nhân của
làng cổ Bát Tràng xưa tạo ra là men rạn. Đây là một loại men độc đáo có được nhờ
sự chênh lệch về độ co giữa xương gốm và men gốm" - Nghệ nhân Phạm Đạt
chia sẻ.
Sự độc đáo của dòng men này được thể hiện rõ qua các tài liệu, thư tịch nghiên
cứu về gốm men cổ ở Việt Nam xác nhận sản phẩm gốm men rạn chỉ được sản xuất tại
lò gốm Bát Tràng từ khoảng cuối thế kỷ XVI và kéo dài tới đầu thế kỷ XX chứ
không xuất hiện tại bất kỳ làng nghề làm gốm nào khác trong và ngoài nước. Các
bức tượng nghê, tượng hổ, lư hương, đỉnh gốm men rạn Bát Tràng do nghệ nhân
làng gốm Bát Tràng làm từ thế kỷ XVI - XVII được tìm thấy thể hiện tay nghề và
tinh hoa của những nghệ nhân nghề làm gốm đất Việt.
"Nổi tiếng là thế nhưng công thức pha chế dòng men này chỉ lưu truyền
trong một số gia tộc và do những nghệ nhân giỏi nhất của làng nghề Bát Tràng nắm
giữ. Tới khoảng cuối thế kỷ XIX, công thức pha chế dòng men rạn này bất ngờ mai
một và bị thất truyền" - Nghệ nhân Phạm Đạt nói thêm.
Hồi sinh dòng men cổ
Bên chén trà mạn, rít sâu hơi thuốc, Nghệ nhân Phạm Đạt tâm sự, dòng men rạn mới
được phục hồi và phát triển khoảng gần chục năm trở lại đây. Mặc dù luôn đau
đáu hồi sinh lại tinh hoa của dòng họ nhưng do thực lực chưa có nên người nghệ
nhân tuổi Bính Thìn này đã phải trải qua rất nhiều nghề. Đầu những năm 90 của
thế kỷ trước, Phạm Đạt đã theo chị gái vào một số tỉnh phía Nam buôn bán, kinh
doanh các sản phẩm gốm. Sau đó, lò gốm của Phạm Đạt nhận sản xuất sản phẩm cho
một công ty của Nhật Bản. Đối tác đưa mẫu mã tới, cơ sở sản xuất theo yêu cầu,
nói chung, lợi nhuận cũng có nhưng với người nghệ nhân, đó không phải là sản phẩm
của mình. Làm vài năm, khi đã có lưng vốn, Phạm Đạt mới quyết định nghiên cứu để
làm hồi sinh dòng gốm cổ của cha ông.
Nghệ nhân Phạm Đạt kể, điều quan trọng đầu tiên để hình thành nên các lò gốm là
nguồn đất sét. Ở Bát Tràng, nguồn đất sét trắng đã cạn kiệt từ lâu, nên trong
những lần đi buôn than, ngược xuôi Đông Triều (tỉnh Quảng Ninh) anh đã tiếp cận
và tìm được nguồn nguyên liệu, rồi nghiên cứu. Nghệ nhân Phạm Đạt cho biết, quá
trình tạo men rạn khá công phu, phức tạp.
Đầu tiên, phải biết cách kết hợp đặc tính của xương gốm, da gốm sao cho hoàn hảo
nhất. Công đoạn trộn đất, sử dụng đất sét xanh, cát già và giả đất (là bã khi lọc
men) để làm xương gốm cũng phức tạp và phải theo một tỷ lệ nhất định. Men rạn
được chế từ tro trấu, hoặc tro củi quế. Sau khi tạo hình và tráng men, vật phẩm
được nung trong lò ở nhiệt độ cao, thường là 1.000 độ C. Với nhiệt độ cao như
thế sẽ giúp xương gốm đủ chín, men đủ chảy nhưng vẫn còn những khe hở tạo nên
những vết rạn.
Phạm Đạt nhớ lại: "Những ngày đầu hỏng nhiều lắm. Khi đó, các lò gốm vẫn sử
dụng than đá không dùng lò gas như bây giờ nên việc điều chỉnh nhiệt độ để tạo
ra sản phẩm ưng ý mình không dễ. Bởi vậy, khi thành công từng sản phẩm, tôi lại
mày mò tỷ lệ trộn đất, rồi tăng nhiệt độ lò lên để gốm khi ra lò đanh, gõ vào
kêu "cong cong" lại có tiếng ngân vang, men rạn đều. Từng bước một
cho đến khi thành công". Đến nay, sử dụng nhiên liệu là gas, lò gốm của
Nghệ nhân Phạm Đạt đã đạt đến nhiệt độ 1.200 độ C, điều mà ít lò gốm nào có được
nhưng vẫn cho ra sản phẩm bảo đảm chất lượng.
Sau khi phục chế thành công dòng men trứ danh của cha ông, dòng men rạn được Phạm
Đạt cùng các nghệ nhân của làng gốm Bát Tràng đưa lên tầm cao mới khi nghiên cứu
tư liệu, sách cổ để mỗi một chi tiết trên từng sản phẩm đều được tạo hình thủ
công với kỹ thuật tạo khuôn, đắp nổi, khắc chìm, tráng men rạn. Do sự khác nhau
giữa thành phần men, xương gốm nên độ đông đặc và kết dính của mỗi chất không
giống nhau. Cũng nhờ vậy mà người nghệ nhân Bát Tràng đã tận dụng để tạo ra loại
gốm men rạn độc đáo.
Đến nay, sau gần chục năm phát triển, lò gốm Phạm Đạt có quy mô khoảng 3.000m2
với gần 400 thợ thủ công. Mỗi năm cơ sở sản xuất và chế tác ra hàng ngàn mẫu mã
sản phẩm tâm linh men rạn cao cấp. Kế thừa truyền thống gia đình, Nghệ nhân Phạm
Đạt luôn tiếp nhận những người có cùng đam mê nghề gốm tại các tỉnh, thành phố
bạn về học nghề miễn phí, được hỗ trợ ăn ở, phụ cấp hằng tháng. Sau khi ra nghề
mức thu nhập từ 8 đến 10 triệu đồng/tháng, hoặc tự mở cơ sở sản xuất kinh doanh
sản phẩm gốm sứ Bát Tràng.
Với những đóng góp của mình, Nghệ nhân Phạm Đạt đã được nhận nhiều danh hiệu
như "Nghệ nhân Hà Nội” do UBND TP Hà Nội trao tặng, danh hiệu "Cúp Bàn tay
Vàng” của Hiệp hội làng nghề Việt Nam, danh hiệu "Tinh hoa văn hóa Việt” của
UBND TP Huế... Kết thúc năm 2017, doanh thu của Gốm tâm linh Gia tộc Việt của
Nghệ nhân Phạm Đạt đã đạt con số khá ấn tượng khoảng 100 tỷ đồng. Nghệ nhân Phạm
Đạt cho biết, anh vẫn sẽ tiếp tục nghiên cứu để phát triển dòng men rạn của cha
ông.