(HBĐT) - Kỷ niệm 20 năm ngày cưới, Hà mời bạn bè, hàng xóm ra nhà hàng lớn nhất thành phố. Hà tếu táo với bạn bè: "Vẫn tín nhiệm… thì lại thêm nhiệm kỳ”.
(HBĐT) - Ngày cuối tuần, quán XX đông hơn ngày thường. Tầng 1, tầng 2 kín bàn. Chủ quán mặt tươi như hoa vì quán đắt khách. Còn nhóm các cháu bưng bê phục vụ thì tất tả, ai đấy mồ hôi nhễ nhại. Tuy vậy, các cháu vẫn động viên nhau: "Khách đông thế này, đến kỳ nhận lương thế nào anh chủ quán cũng thưởng thêm. Bọn mình cố gắng để khách đến ăn thấy vui, thoải mái, ngon miệng…”.
(HBĐT) - Chú đi đâu mà thất thểu thế.
(HBĐT) -Chòm dân cư xóm núi phía nhà ông Đạt hôm nay đông vui, nhộn nhịp hơn ngày thường. Dòng suối chảy bên trái ngọn đồi thoai thoải cũng như có tiếng chảy róc rách, với làn điệu vui hơn. Khoảng 5 giờ đã thấy nam nữ thanh niên rửa bát, rửa nồi ở đó. Tiếng nói, tiếng cười của lớp trẻ khiến các bác trung niên ở phía cuối vườn cũng thấy xôn xao trong lòng. Gió thu nhẹ thổi vờn trên những tán lá sấu xanh mướt. Ông Đạt, người chủ trì cuộc liên hoan hôm nay trao đổi:
(HBĐT) - Lâm thấp lại hơi béo, được cái da trắng, nói năng nhỏ nhẹ. Vừa mới hôm nào leo lên cái ghế phó phòng nay đã lại tiếp quản chức trưởng phòng khác.
Chuyện đời thường:
(HBĐT) - Mấy ngày nay, chị H. thấy con gái có điều gì đó là lạ. Mấy lần sà xuống cạnh mẹ, gọi: "mẹ ơi, mẹ ơi” rồi lại lảng ra. Mới đầu, chị cho đấy là thói ẩm ương của con gái mới lớn, nhưng nhìn kỹ ánh mắt nó lại thấy điều gì đó không ổn. Mới khai giảng năm học, chả lẽ đã có gì mâu mắc với bạn bè hoặc ai đó? Cái gì cần đóng góp đầu năm học thì bố mẹ đã lo đủ rồi còn gì… Nghi có chuyện gì đó, chị hỏi thẳng. Con gái bộc bạch luôn: "Con mấy lần định hỏi bố mẹ nhưng sợ bố mẹ phản đối nên lại thôi. Nhà bạn Miên khó khăn quá…”.
(HBĐT) - Trước tình trạng ô tô quá tải gây hư hỏng đường sá, ảnh hưởng đời sống dân sinh tồn tại nhiều năm, Triều đình quyết định chọn vùng "Rừng xanh, núi đỏ” làm điểm về xử lý xe quá tải để rút kinh nghiệm triển khai trên toàn quốc.
(HBĐT) - Vừa rồi đi họp lớp, được gặp lại bạn bè tôi thấy ai cũng "phát tướng” hơn, nói cười hớn hở. Trong cuộc vui ngày hội ngộ, mọi người đều thấy thiếu một bạn nam. Có người thắc mắc: "Tâm đâu? Bùi Văn Tâm, hình như ở một tỉnh Tây Bắc nào đó nhỉ?”.
(HBĐT) - Ngày người bạn học phổ thông vào Nam lập nghiệp cũng vào cuối hạ đầu thu… Nhóm bạn chen nhau vào sân Hàng Cỏ tiễn bạn. Đông đúc, ồn ào, xen chút xô bồ… nhưng vẫn thấy thoảng đâu trong gió, chút chớm hanh hao của mùa thu Hà Nội. Bởi lá vàng bay bay, bởi lòng người thơ thới xen lẫn chút bùi ngùi ngày bạn chia xa Hà Thành…
(HBĐT) - Đúng hai mươi năm sau, Hải béo xuất hiện trước cửa nhà khiến Hội sững sờ như gặp ác mộng.
Ngày xưa, người ta bảo, ai gặp Hải béo thì muốn khóc cũng không được, muốn khổ cũng không xong, nhất là muốn chết thì càng… tuyệt vọng. Hắn sinh ra trên đời chỉ làm mỗi một việc là lôi bách tính vào quán nhậu. Tuy chỉ dăm bìa đậu, có khi đĩa ổi xanh nhưng nghe hắn nói, tai ai cũng thấy sướng, nhìn hắn nhai ai cũng bị kích thích đường ăn uống và nhất là nghe thơ tình của hắn thì...