(HBĐT) - Chiều hè, thả bước trên đường phố Trần Hưng Đạo, tôi lại náo nức với màu tím của hoa: Bằng lăng tím chiều trên phố/ Bằng lăng về nỗi nhớ chơi vơi/ Nhớ không có những buổi chiều/ Trên con đường phố có nhiều lá bay...
(HBĐT) - Cũng không thể ngờ, tôi lại có dịp trở lại làng chài này, dù thâm tâm chẳng bao giờ quên, cùng bao dự định muốn gặp lại. Làng Bãi Dương… Ừ, sau mấy chục năm chứ ít đâu. Ngày nào về đây cùng anh Lam và thằng em họ, tôi mới chỉ là đứa trẻ 12 tuổi ngây dại. Giờ tóc muối tiêu rồi.
Bác ạ! Gớm ! Sáng sớm bác làm gì mà em gọi mãi không nghe máy thế?
(HBĐT) - Mấy ngày nay, sức khỏe bà Miên có vẻ khá hơn. Sáng bà dậy sớm, lại loạt xoạt tiếng chổi quen thuộc ngoài hiên. Khi đứa cháu nội bê đĩa bánh cuốn mời, bà vẫn xơi được 5 - 7 miếng. Rồi bà bảo cô con dâu mở ti vi. Tiếng phát thanh viên đang giới thiệu về một bài hát truyền thống cùng giai điệu trữ tình vang lên, khiến căn nhà thêm vui, thêm ấm. Nắng đã chảy tràn trên những hàng cau và giàn trầu trước nhà. Tiếng ve ran phía vườn xa vọng lại. Cả nhà mừng thầm khấp khởi.
Tháng 5, nhìn những thửa ruộng bậc thang đã thấy ưng bụng lắm rồi. Đúng là có dầm mưa dãi nắng mới có lúc thảnh thơi chờ đổ thóc vào thùng. Dưới suối bọn trẻ con chí chóe nô đùa, trên sàn mấy cụ già bỏm bẻm nhai trầu, uống nước trà xanh trong sắc chiều Tây Bắc.
(HBĐT) - Đức… có chuyện này muốn nói với Trang! Giọng ngập ngừng của người yêu làm Trang tò mò. Bởi lâu nay, dù có bất kỳ chuyện gì Đức cũng đều thoải mái chia sẻ với Trang. Nay lại ấp úng. Chắc phải là chuyện hệ trọng lắm.
(HBĐT) - Mấy ngày nay, sức khỏe bà Miên có vẻ khá hơn. Sáng bà dậy sớm, lại loạt xoạt tiếng chổi quen thuộc ngoài hiên. Khi đứa cháu nội bê đĩa bánh cuốn mời, bà vẫn xơi được 5 - 7 miếng. Rồi bà bảo cô con dâu mở ti vi. Tiếng phát thanh viên đang giới thiệu về một bài hát truyền thống cùng giai điệu trữ tình vang lên, khiến căn nhà thêm vui, thêm ấm. Nắng đã chảy tràn trên những hàng cau và giàn trầu trước nhà. Tiếng ve ran phía vườn xa vọng lại. Cả nhà mừng thầm khấp khởi.
Truyện ngắn của Thúy Hằng
(HBĐT) - Chớm hè, gió nam thổi những làn gió mát từ phía bờ sông, dạt về tận xóm Tháy. Tiếng xào xạc của bẹ cau khiến chị Sánh không ngủ nổi. Cũng có thể bởi trong gió thoảng có tiếng sáo dìu dặt. Bài "Ru con”… rồi bài "Trên đỉnh Trường Sơn ta hát”. Trời ạ, còn tiếng sáo của ai nữa.
(HBĐT) - Nắng nhẹ, mây trắng nhẹ nhàng, không gian ngập tràn sắc hoa, lòng ngập tràn cảm xúc… ấy là tháng Tư. Khoảnh khắc giao mùa xuân - hạ làm cho ta mơ, ta say và trôi về miền ký ức của tuổi thơ êm đềm, trong trẻo.
(HBĐT) - Việt đã đi khỏi thành phố này từ khá lâu rồi. Gọi một phin cà phê rang xay, mặc kệ giọt đặc sánh đếm thời gian, anh ngồi ngắm sang bờ bên kia. Ngày xưa, hạ về, nước con sông bỗng đục ngầu, củi đen ngòm. Phía trên kia nơi cửa xả lũ của con đập, bọt tung trắng xóa. Giờ đang là cuối xuân, nước xanh trong yên bình. Dòng sông như một người con gái sau bao xa cách giờ gặp lại bình thản và trầm tư…