(HBĐT) - Vừa vào nhà, ông Thân thấy vợ vội vàng đưa tay chùi mắt và nhìn lảng bâng quơ sang phía khác. Xung quanh, đứa cháu ngoại và mấy đứa trẻ vẫn râm ran trò chuyện. Còn tivi thì đang chiếu toàn cảnh vùng lũ miền Trung, với những hình ảnh chân thật về con người, cuộc sống vùng lũ bão, đang gượng dậy sau đau thương, mất mát…

Sau lưng là thành phố

(HBĐT) - Hai vợ chồng Hào là công nhân lao động xa nhà. Họ đã có một đứa con gái 5 tuổi. Nhưng hai vợ chồng phải gửi con ở quê cho ông bà nội, vì nhà làm nông, mẹ Hào sức khoẻ yếu, lại không quen cảnh thị thành nên không ra nhà trọ trông cháu được. Phần nữa, hai vợ chồng Hào làm ca kíp, vợ Hào phải tăng ca thường xuyên, nếu gửi trẻ cũng không tiện đưa đón, chăm sóc con.

Chuyện đời thường:
Những món quà

Chuyện đời thường:
Con vào đại học…

(HBĐT) - Con vào đại học có khác, thời nào cũng thế, đều là điều đặc biệt với mỗi gia đình. Thảo nào, tháng trước, anh bạn ở huyện M gọi điện í ới báo tin. Mừng và hân hoan lắm, giọng nói qua điện thoại thật bay bổng, du dương. Nghe nói cũng liên hoan mấy bữa cho con nhân dịp con đi học xa nhà. Ừ, thời bố mẹ không có điều kiện, học xong lớp 12, chuyện học đại học thật xa vời, nên người làm nghề nông, người đi học nghề. Lăn lộn cuộc sống cũng nuôi được mấy mặt con. Giờ thằng út vào đại học, mừng vui cũng phải thôi. Con đường học vấn cũng luôn luôn cần trong bất cứ giai đoạn nào…

Nắng thu rực rỡ

(HBĐT) - Sáng nay, nắng thu rực rỡ! 6h, một vài tia nắng xiên qua vòm cây báo hiệu một ngày nắng. Những ngày nắng cuối cùng của mùa thu để bắt đầu một mùa đông. Ai cũng nói đây là thời điểm đẹp nhất để ra ngoài, du lịch, trải nghiệm cuộc sống.

Nhiễu điều

(HBĐT) - Vào tháng 9, mưa thì như thác đổ, dằng dai như nỗi giận hờn, khi nắng thì rám cong mặt lá, rực như rang. Với cái biên độ của nắng mưa, nóng lạnh như thế, sợ sinh bệnh, vợ chồng anh gọi lái bán heo. - Vậy là thêm lứa heo này nữa, mình đã có 357 triệu đồng. Năm nay anh được tuổi dựng nhà. Mình coi ngày mở móng đi anh.

Cô gái bán hoa hồng

(HBĐT) - Mấy ngày qua xuất hiện một gian hàng hoa hồng ngay trên vỉa hè, gần góc ngã tư. Chủ nhân là một cô gái trẻ, đẹp. Từ khi có gian hàng hoa của cô, nhiều khách nam đến mua hoa và thường nán lại khá lâu. Họ mua hoa là phụ, cái chính là để ngắm chủ nhân cùng những lời tán tỉnh đường mật, nhưng cô luôn từ chối thẳng thừng. Cứ tưởng như như vậy sẽ làm các chàng trai từ bỏ việc trồng cây si. Nào ngờ họ càng thích thú hơn khi tiếp cận cô chủ bán hoa theo cách nghiêm túc.

Ở phía ngoại vi thành phố

(HBĐT) - Sau nửa tháng vào năm học mới, cô chủ nhiệm lớp 7P buộc phải họp lớp bất thường với ban cán sự lớp, tập trung vào việc bạn Tú "kều”. Kể ra thì cũng nhiều tội đấy. Bạn lớp trưởng liệt kê một loạt: nhiều hôm trống báo rồi mới hớt hải chạy qua cổng trường, quần ống thấp ống cao, đầu tóc rối bù; trong giờ học thì ngủ gật liên tục (chứng tỏ đêm ít ngủ, chắc bận cày "gêm” đây mà), học không tập trung. Bộ sách giáo khoa thì cũ kỹ, thiếu be bét. Có lần, giờ học cô hỏi về nội dung bài mà bạn ấy lại trả lời sang chuyện buổi trưa nay phải ghé qua chợ mua thức ăn cho cả nhà, khiến cả lớp cười ồ, còn bạn ấy thì đỏ mặt, lúng túng gãi tai. Đã cao nhất lớp, giờ lại vô số khuyết điểm thế, Tú "kều” bỗng nổi như cồn. Nghe học sinh bình luận về những việc đó, cô Hân chủ nhiệm lớp trầm ngâm: Bạn Tú mới từ huyện chuyển lên, nhà phía ngoại vi thành phố, chúng ta chưa hiểu hoàn cảnh gia đình… nên chưa vội đánh giá, quy kết các em nhé. Để cô tính. Tuần sau, bạn Thành lớp trưởng rủ các bạn tổ trưởng đến nhà bạn Tú xem thế nào nhé. Đi nhớ phải xin phép bố mẹ.

Phép màu

(HBĐT) - Truyện ngắn của Bùi Việt Phương

Heo may ký ức

(HBĐT) - Ngay khi cậu út nhận giấy báo vào đại học, ông Dũng như thấy mình trẻ lại. Ôi sao mà háo hức, phấn khích. Mừng cho con sắp bước vào một môi trường học hành chuyên nghiệp, hướng tới tương lai rộng mở, vừa rưng rưng xúc động khi sắp được trở lại chốn xưa. Cũng gần 10 năm rồi chưa quay về. Về đây là gặp lại "lối xưa xe ngựa hồn thu thảo…”, là về với tuổi trẻ, với gió mùa thu hanh hao năm nào. Ông nói với bà: "Chuyến này, bà về cùng tôi. Tôi sẽ chỉ cho bà thấy chỗ tôi học tập ngày xưa. Bà muốn biết gì thêm, tôi kể chi tiết cho. Kỷ niệm, bạn bè…”. Bà cười nhẹ nhàng: Cứ lo nhập học cho con xong đã. Ông lại cứ lo chuyện cũ, người xưa?

Chuyện đời thường:
Ngày đầu tiên đi học

Khúc giao mùa

  Truyện ngắn của Bùi Huy